Vừa hai mươi tuổi ư Linh?
Mà sao tôi ngỡ chúng mình... nghìn năm
Ngược buồn về phía xa xăm
Đã quen từ độ trăng rằm... còn xưa
Người hai mươi tuổi hay chưa?
Lạc em bởi một giấc mơ tròng trành
Dùng dằng bao kiếp không anh
Ngược vui để lại trở thành riêng nhau
Em hai mươi tuổi từ lâu!
Tại vì buổi ấy ngược câu hẹn hò.
Linh – hai mươi tuổi bây giờ
Má hồng thơ quá nên chưa dám gì...
|